
Vào những năm 20 thế kỷ trước tại Thượng Hải, một nơi long xà hỗn tạp, trong đó những đại ca long đầu địa phương suốt đời đều luẩn quẩn trong đống bạc đếm hoài không hết, với lòng tham vô tận, với quyền uy vô song, với sắc gái tuyệt vời bên cạnh. Bề mặt thì luôn luôn bao trùm đầy nghĩa khí anh hùng, anh em sống chết có nhau, trong khi đó đằng sau của những sự huy hoàng đó đã bao gồm biết bao sự lừa đảo, gian dối, cấu xé, phỉnh gạt lẫn nhau. Có một điều đáng khiến cho mọi người khiếp sợ, đó là dục vọng thắng làm vua thua làm giặc. Trong thâm tâm của những tên máu mặt đó không hề có hai chữ xót thương, tội nghiệp...
Vào một ngày năm 1928, Đổ Thần (thần bài) Trung Quốc Long Tứ ra tù và đi đến Thượng Hải với hai bàn tay trắng. Trên chuyến xe lửa đến Thượng Hải, ngồi cùng toa với Long Tứ toàn là những tay cờ bạc lừng danh trong làng bịp. Cũng trên chuyến xe đó, trong toa xe đó, những ân oán của luật hè phố mạnh được yếu thua bắt đầu manh nha. Long Tứ và đám người kia kết làm anh em, thề có phú cùng hưởng, có họa cùng mang, đến Thượng Hải đánh thiên hạ. Một rừng không thể hai cọp, một giang sơn không thể có hai lãnh chúa, cây càng cao thì gió càng mạnh. Giữa huynh đệ với nhau, ai mất, ai được, ai hơn, ai thua?